Cuốn sách không hẳn dành tặng mình, mình dành tặng Trở về nơi hoang dã cho một cô bé mình yêu quý, mình không hẳn mong đợi điều gì từ em, chỉ là, mình sẽ thấy tiếc, nếu em không được sống với ước mơ, mong muốn của em mà thôi, dù em có thể chưa tìm thấy nó, và có thể nó chẳng liên quan đến thiên nhiên, xã hội, kĩ thuật, kinh tế.... Dù sao, được tìm, được sai, được thay đổi,.... tất cả đều thú vị, trong mắt mình.
Về phía mình, mình nhìn nhận trở về nơi hoang dã là sự chân thật, hết lòng, và dữ dội của chị Trang Nguyễn, có gì đó ở chị, cách chị kể, khiến mình thấy đời thật nhẹ nhàng, dù đời không thế, việc chị lựa chọn là nhân duyên, cách chị làm là hết mình, dù lòng có hồ nghi lăn tăn. Và mình cũng chỉ ước, mình có được sự nhiệt thành, yêu thích và hết lòng, trong những việc mình làm mà thôi. Giống như, sống vì một lý tưởng gì đó. Giống như việc biết đó phải là điều cần làm.
Quay trở lại điều mình muốn nói hôm nay.
Ban đầu, mình đến với cuốn sách, vì tựa nhan đề và hình ảnh bìa sách rất gợi nhắc tới cuốn sách/ bộ phim Into the wild (vào miền hoang dã), đó là một concept gợi nhắc khuôn mẫu một cách vô thức và ám thị. Nhưng nếu Vào miền hoang dã gây trăn trở và tranh luận, với những hàm ý không hiểu nổi và mỗi người một phản ứng, thì Trở về nơi hoang dã không phải là câu chuyện như vậy.