Thứ Sáu, 28 tháng 8, 2020

Little women Nỗi sợ, tình yêu và tự do


Xin hãy chiến đấu mạnh mẽ đến cùng và đừng ra đi lặng lẽ

Tớ hạnh phúc với hiện tại và tớ quá yêu sự tự do của mình nên sẽ không vội gì mà từ bỏ nó.

Con cô đơn quá Jo!

Con cần được yêu, con muốn được yêu 

Điều đó không giống như con yêu ai đó 

Con biết 

Nhưng con cũng quá cô đơn I am so lonely

Little women được chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên của Louisa May Alcott. Bộ phim chứa đựng một “không gian nữ tính” (female space) của những cô gái nhà March trong thời gian của cuộc Nội chiến Mỹ, tại thị trấn nhỏ Concord thuộc bang miền Bắc Massachusetts. 

Đó là câu chuyện về những ganh đua, hiềm khích giữa các chị em gái, là tình yêu gia đình, là khao khát hạnh phúc, và sự vật vã tìm chỗ đứng trong xã hội nam trị của những người phụ nữ không chỉ có trái tim yêu thương mà còn có trí óc và khao khát cá nhân riêng biệt.

Trong bốn phiên bản điện ảnh nổi bật nhất cùng nhiều phiên bản truyền hình khác, Little Women phiên bản năm 2019 có lẽ là bộ phim xuất sắc nhất, gây ấn tượng nhất từ dàn diễn viên hoàn hảo cho đến kịch bản táo bạo

“Tham vọng của phụ nữ thay đổi theo thời kỳ nhưng mưu cầu có được hạnh phúc riêng vẫn còn đó và họ xứng đáng đạt được”.

Thứ Bảy, 8 tháng 8, 2020

Thư gửi tuổi 27 trước miền khủng hoảng


Chào cậu, tuổi 27, vốn dĩ mình không định viết thư gửi cậu nữa rồi. 

Chắc cậu cũng hiểu tại sao mình lại làm vậy, không phải vì mình lười nữa đâu, mà vì càng lớn mình càng im lặng, càng ít kêu ca phàn nàn mà tự cân nhắc, tự chịu đựng, tự chấp nhận, tự cân bằng và tự làm. Mình nghĩ, những người trưởng thành khác cũng giống mình thế thôi! 

Vậy nên mình ở hiện tại, chẳng biết phải nói gì cùng cậu, vì mình chẳng còn vô tư như cô bé trẻ thơ ngồi tỉ tê tâm sự những điều của tuổi 13, cũng chẳng còn là thiếu nữ tuổi 18 phấn khích phải chia sẻ bằng được với cậu một câu chuyện, xin một vài lời khuyên, cũng chẳng phải là mình của tuổi 22 háo thắng muốn chứng tỏ bản thân, muốn cậu phải trả lời mình của sau này hạnh phúc như thế nào, cuộc sống tốt ra sao, lựa chọn có đúng không...... Mình cũng đang ở độ tuổi của 25 chênh vênh, không biết tương lai ra sao, mình vừa đang bận rộn tìm đường cho chính bản thân mình, vừa thấy bản thân vô tâm vô tư vừa âu lo suy nghĩ. 

Mình có nhạt nhẽo đi không? Hay thế giới của người lớn, vốn nhạt màu và phức tạp như vậy? Mình sợ cậu của tuổi 27, sẽ bộn bề lo lắng, rồi cậu của tuổi 30 sẽ thấy thất vọng hay không cảm xúc vì hạnh phúc không như ý muốn.