Hiển thị các bài đăng có nhãn thư. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn thư. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Bảy, 8 tháng 8, 2020

Thư gửi tuổi 27 trước miền khủng hoảng


Chào cậu, tuổi 27, vốn dĩ mình không định viết thư gửi cậu nữa rồi. 

Chắc cậu cũng hiểu tại sao mình lại làm vậy, không phải vì mình lười nữa đâu, mà vì càng lớn mình càng im lặng, càng ít kêu ca phàn nàn mà tự cân nhắc, tự chịu đựng, tự chấp nhận, tự cân bằng và tự làm. Mình nghĩ, những người trưởng thành khác cũng giống mình thế thôi! 

Vậy nên mình ở hiện tại, chẳng biết phải nói gì cùng cậu, vì mình chẳng còn vô tư như cô bé trẻ thơ ngồi tỉ tê tâm sự những điều của tuổi 13, cũng chẳng còn là thiếu nữ tuổi 18 phấn khích phải chia sẻ bằng được với cậu một câu chuyện, xin một vài lời khuyên, cũng chẳng phải là mình của tuổi 22 háo thắng muốn chứng tỏ bản thân, muốn cậu phải trả lời mình của sau này hạnh phúc như thế nào, cuộc sống tốt ra sao, lựa chọn có đúng không...... Mình cũng đang ở độ tuổi của 25 chênh vênh, không biết tương lai ra sao, mình vừa đang bận rộn tìm đường cho chính bản thân mình, vừa thấy bản thân vô tâm vô tư vừa âu lo suy nghĩ. 

Mình có nhạt nhẽo đi không? Hay thế giới của người lớn, vốn nhạt màu và phức tạp như vậy? Mình sợ cậu của tuổi 27, sẽ bộn bề lo lắng, rồi cậu của tuổi 30 sẽ thấy thất vọng hay không cảm xúc vì hạnh phúc không như ý muốn. 

Thứ Hai, 30 tháng 3, 2020

Thư gửi tôi từ miền chênh vênh 2020


Xin chào

Mình là Linh, cô gái tủi 25 nhỏ bé, người bạn đã chờ đợi ngóng trông chỉ mấy năm trước.

Thời gian trôi vèo nhanh thật, chắc lúc đó bạn đợi mình như đứa trẻ đợi trở thành người lớn vậy nhỉ. Và giờ đây khi đã già hơn, trưởng thành hơn và có những va chạm đầu đời, những loay hoay, chênh vênh này, đồng thời trải qua năm 2020 đầy lạ kì, thật vui, khi mình vẫn còn ở đây, vẫn còn tràn đầy hi vọng và biết ơn với đời.


Thứ Năm, 1 tháng 2, 2018

Thư gửi tôi của năm 25 tuổi_Tôi đang trưởng thành?



con gái, tương lai

Chào tôi năm 25 tuổi.

Chắc bạn sẽ ngạc nhiên lắm khi tôi viết cho bạn? Tôi thường đọc những bức thư như vậy trong quá khứ, và tôi chỉ cười, nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ làm thế. Một phần vì tôi trốn tránh chính mình, nhưng hôm nay, tôi nghĩ mình đang dần nhìn vào trong con người mình và tôi nghĩ tôi đã bắt đầu đi trên con đường  trưởng thành của mình rồi, bạn đồng ý không, khi đọc lá thư này, hãy trả lời cho tôi nhé.