Thứ Tư, 3 tháng 3, 2021

Tình yêu chốn đô thị - Đi tìm tình yêu hay tìm chính mình [ review phim]

 



























Lovestruck in the City hay Tình yêu chốn đô thị là bộ phim truyền hình nói về tình yêu của những người trẻ, những người sống ở đô thị đông đúc, ngày ngày ăn mặc thời trang làm những công việc thời thượng, công sở. 

Bộ phim đã tạo được sức hút với dàn diễn viên nổi tiếng và nó cũng có sự tham gia của đạo diễn Park Shin-Woo, người đã tạo nên tác phẩm "Điên thì có sao" và nhà biên kịch, Jung Hyun-Jung, người đã viết những bộ phim truyền hình nổi tiếng như "Đó là lần đầu tiên" và "Phụ lục tình yêu".

Bộ phim xoay quanh 6 con người sống ở Seoul tương ứng với 3 cặp đôi từng yêu nhau trong quá khứ. 

Họ có cuộc sống bình thường với những chuyện tình, quan điểm về tình yêu vô cùng bình thường nhưng lại  thu hút. Ngoài những cảnh quay lãng mạng, hình ảnh đẹp, phong cách thời trang, yếu tố thời thượng tình một đêm, du lịch, sự nghiệp, khởi nghiệp,.... cách câu chuyện được kể cũng rất thú vị mới lạ, đan xen giữa phỏng vấn và phim giữa thực tại và hồi tưởng, vì nội dung tâm lý nhân vật cũng rất hay ho và này nọ. 

Đây đơn giản là câu chuyện tình yêu, nhưng cũng là câu chuyện về sự khác biệt của mỗi cá nhân, mà mỗi nhân vật nữ trong câu chuyện lại là một điểm hấp dẫn với tính cách và con người khác hẳn nhau. 

YOON SEON-AH/LEE EUN-OH ( được đóng bởi Kim Ji-Won) nữ chính của phim.

Lee Eun Oh là một phụ nữ bình thường, hiền lành ngốc nghếch vì biến cố bị chồng chưa cưới phản bội và mất việc, đã quyết định đi du lịch, lấy tên mới và biến bản thân thành Yun Seon Ah tự do và tự tại. Cô ấy đi đến một nơi xa xôi do thôi thúc và yêu Jae-won dưới thân phận mới này. Seon A hoạt bát, năng động, luôn tươi cười, chủ động, điên rồ kiểu cô gái du mục phóng khoáng, quả quyết, gần như đối lập với hình ảnh Lee Eun O “bình thường”. Jae won yêu cô gái này, mạnh mẽ, sôi nổi, dũng cảm, như ánh mặt trời ở biển cả, nơi hai người đã gặp nhau. 

Park Jae Won (Ji Chang Wok) nam chính của phim, hình ảnh nam thần tỏa sáng không thể lu mờ, ngoài đời ai cũng sẽ say mê anh chàng như điếu đổ, đẹp trai, tài giỏi, thông minh, giàu có, thành đạt,.... anh chàng chẳng thiếu một thứ gì, thậm chí anh chàng còn chẳng mắc chứng bệnh tâm lý nào cho ra dáng mấy anh tổng tài rồi nam chính tiểu thuyết cả. Điều duy nhất vô lý nhưng cũng là vấn đề của anh ta, đó là một người quá lãng mạn si tình, anh ta không thể quên một người phụ nữ nào đó, vì vậy anh nghiện rượu và thường xuyên say bí tỉ chẳng biết gì nữa cả. 

Park Jae Won, chúng ta cũng tìm thấy sự đồng cảm ở anh, cảm giác bị phản bội, cảm giác bị lừa dối, cảm giác bị bỏ rơi, cảm giác đau khổ, tuyệt vọng rồi lại bình tĩnh và tỏ ra rằng mọi thứ vẫn ổn. 

Trong khi kể câu chuyện rằng sự chờ đợi đã trở thành một thói quen, anh ấy cũng thể hiện sự khao khát ngày càng lớn, hỏi những câu hỏi với nước mắt và khuôn mặt buồn bã, “Bạn sống tốt chứ? Có thật không?". Anh ấy cũng bình tĩnh thể hiện cảm xúc bị tổn thương của mình, nói, “Tôi đang bị hủy hoại mỗi ngày,” anh ấy rơi nước mắt đau khổ và buồn bã, nói, “Tại sao cô ấy không liên lạc với tôi? Em sẽ biến mất một lần nữa. Đừng đi.". 

Ai có thể từ chối một người hoàn hảo đến vậy? 

Có đó, người sợ rằng mình không đủ xứng với anh. 

Anh quá hoàn hảo đối với Eun Oh, nên cô chỉ coi đó như một giấc mơ thoáng qua giữa mùa hè mà không dám bước tới bên anh. 

Giống như chúng ta, trong cuộc sống bình thường này, chỉ dám thương thầm yêu thầm một ai đó mà ta cho rằng quá tốt so với chúng ta. 

Giống như chúng ta, trong cuộc sống vội vã này, ta vội vã đi qua nhau, nhanh chóng lãng quên nhau và tất cả chỉ còn là kỉ niệm một tình yêu. 

Giống như việc chúng ta đôi khi cũng làm như vậy, tự nhủ, quên đi tất cả quá khứ, ta sẽ trở thành một phiên bản mới và làm lại từ đầu, nhưng con người khi đó có thực là cô ấy không và dù thay đổi môi trường, nhưng con người bên trong vẫn là chúng ta, thì chúng ta có thoát khỏi những vấn đề của bản thân mình để bắt đầu không? Cô xấu hổ để thừa nhận những mất mát và thất bại với bạn bè của mình, cũng xấu hổ và sợ hãi để bước tới một tình yêu. Có lẽ với cô, dũng cảm thừa nhận những điểm yếu, những mặt xấu hổ của bản thân là điều khó khăn nhất.

OH SUN YOUNG

Ngược lại với Eun oh, Oh Sun-Young, một giáo viên thể dục trung học, cô gái mạnh mẽ, ngang ngược có phần đầu gấu, kiểu người dám yêu dám hận dám ghét rõ ràng. Cô được biết đến là một người luôn chìm đắm trong tình yêu và cũng luôn chìm đắm trong men rượu.

Oh Sun-Young có quan điểm khá thoáng về tình yêu và tình dục nhưng cũng là người mong muốn sự chung thủy trong tình yêu. Đó là lí do cô chia tay với Kang Geon, chàng trai hiền lành, điềm tĩnh, cũng là một chàng trai bình thường trong nhóm bạn thân từ thời thơ ấu 3 người 2 nữ 1 nam. 

Cô gái mạnh mẽ ấy, cũng chỉ muốn một chàng trai có thể vì cô mà mạnh mẽ một lần, mà quyết đoán đứng ra khẳng định chỉ yêu mình cô, quyết đoán kéo cô về phía anh, thay vì chạy trốn cô và mặc kệ mọi quyết định của cô, không giải thích, không chứng minh, cũng chẳng níu kéo cô. 

SUH RIN - YI

Lạc quan và vui vẻ, Suh Rin-Yi có một mối tình lâu dài với Choi Kyung-Joon, kiểu tình cảm mà gặp ngoài đời bạn phải thốt lên rằng, đúng là như trong phim ảnh, bên nhau từ thuở gà bông, không ngờ rằng họ vẫn còn bên nhau sau bao nhiêu thay đổi của cuộc đời. 

Họ có nhiều điểm chung và khán giả được biết là họ rất hợp nhau, nhưng Kyung-Joon lại là một điển hình của dân văn phòng nghiện công việc, muốn một gia đình ổn định, cậu cũng ngại cái nhìn của xã hội nên cậu luôn cho rằng Rin-Yi không ổn định với những công việc làm thêm không hồi kết. 

Rin- Yi, cô gái đơn giản trong sáng, giống như cô bạn thân bàn bên của bạn vậy, người sẽ lo lắng cho bạn, ôm bạn khi bạn buồn khi bạn khóc, sẽ đứng ra hòa giải khi bạn cãi nhau, khi bạn giận hờn ai đó.... cô gái tưởng như yếu đuối chỉ biết có yêu, không có định hướng mục tiêu tham vọng khi chỉ thích mãi đi làm thêm, từ tiệm cà phê, đến tiệm pizza rồi dắt chó đi dạo,..... Nhưng chính Rin Yi lại là người biết bản thân mình là ai, mình muốn gì và mạnh mẽ bảo vệ sở thích nhu cầu của bản thân trước những định kiến của xã hội và sự phản đối của bạn trai.


Chúng ta ở đâu trong đó? 

6 người bọn họ, ai cũng bình thường đến mức bạn có thể gặp họ ở ngoài đời, có nét giống ta, có nét giống bạn ta,.... 

Cô gái không yêu bản thân mình, thấy mình kém cỏi và thua kém luôn đi tìm một phiên bản tốt hơn của bản thân? 

Cô gái mạnh mẽ bất cần nhưng thẳm sâu chỉ muốn được yêu thương? 

Cô gái đơn giản, nhẹ nhàng muốn được tôn trọng với chính những gì bản thân mong muốn? 

Và cả các chàng trai cũng rất đời kia nữa. 

Chàng trai hoàn hảo trong mắt mọi người nhưng thực sâu trong lòng chỉ muốn một cuộc sống vui vẻ, hạnh phúc.

Chàng trai hiền lành ấm áp, chỉ muốn một cuộc sống ổn định, bình yên?

Chàng trai bình tĩnh, thực tế, tưởng rằng mình luôn vui vẻ nhưng thực ra chỉ là sự trốn tránh mà thôi? 

Đâu có ai hoàn hảo nào, nhưng họ vẫn đi tìm kiếm tình yêu, muốn được yêu và muốn dành tình yêu cho người khác, gia đình, bạn bè, người thương,....

Và tình bạn mà họ dành cho nhau, ấm áp như những tình bạn thuở ấu thơ ta từng có. Thi thoảng tụ tập, thi thoảng quan tâm hỏi han lẫn nhau, bên nhau những lúc mất mát, buồn bã, giúp đỡ nhau trong cuộc sống, công việc. 


Tuy nhiên, ta có tin vào bộ phim này không? 
Câu trả lời là không! 

Bộ phim mang tới cảm giác, đây vẫn là phim mà thôi, cổ tích cho  cuộc sống này. Cảm giác phim quá lãng mạn, phi thực tế, có chàng trai nam chính nào đủ tài giỏi, công việc ổn định lại si tình đến mức nhất quyết đợi chờ một cô gái không lời hồi đáp như vậy không? Thậm chí, ngay cả khi thất vọng vì cô gái ấy không phải là người anh đã từng yêu, cô gái ấy bây giờ nhút nhát, trốn tránh, vô vị, nhạt nhẽo? Nhưng anh vẫn yêu cô, chỉ vì cô đẹp và hợp mắt anh? 

Tình yêu vốn dĩ là cùng cảm xúc, cùng yêu thương, cùng chia sẻ, cùng vượt qua khó khăn, nhưng ở mối tình nam nữ chính, đó đã đủ gọi là yêu hay là sự ngộ nhận và bảo thủ? 

Có lẽ, điểm tốt nhất bộ phim làm được, đó là cảm giác của tuổi trẻ, hơi thở của thanh xuân trong phim. Cảm giác nuối tiếc, không có gì là hoàn hảo, không có gì là điểm cuối cùng. 

 Rin-Yi chia tay với mối tình lâu bền tưởng như chẳng bao giờ có cãi nhau, mà không có điểm kết trong phim, đơn giản vì họ cần thời gian để hiểu và chấp nhận cho nhau.

 Sun-Young chính thức bước ra khỏi chàng trai không dành cho cô mà không còn phải đau khổ tự dằn vặt, tự hờn dỗi, tự cáu kỉnh, ghen tuông. 

Nhưng có một điểm, rất lớn khiến ta không thể tin vào câu chuyện được kể, đó là vấn đề không được giải quyết nên kết thúc cảm giác khá là khiên cưỡng. 

Tại sao Park Jae Won có thể bao dung, kiên nhẫn, chấp nhận, hi sinh đến thế? Thực tế, có người như vậy trong cuộc sống à? 

Tại sao Eun Oh lại quay lại với Jae Won, ý mình là điều gì đã thay đổi ở cô ấy mà cô ấy có thể mở lòng ra với Jae Won? Cô ấy có thể vượt qua được lỗi lầm, vượt qua được cảm giác hổ thẹn, nhưng chi tiết nào nói lên rằng cô ấy đã yêu bản thân mình, đã cho rằng mình xứng đáng có được hạnh phúc, rằng mình xứng đáng yêu ai đó?

Mình có đọc được câu nói là: 

Kẻ như Park Jae Won không tồn tại. Không tồn tại một kẻ điên tình đến vậy, nhưng không có nghĩa ta không thể biến mình trở thành Park Jae Won cho chính bản ngã lạc lối được dựa vào. Trở thành một người dù bị lừa dối, bị tổn thương, bị lợi dụng, bị nghi hoặc, vẫn yêu thương chính bản thân mình, nói với chính bản thân mình rằng “hãy từ từ tìm hiểu mình là ai, từ từ tìm hiểu bản thân hiện tại của mình; kể cả với những thói quen, những tính cách mình tưởng là không tốt, quá khứ mình muốn rũ bỏ, hay mình thử làm quen với chúng, học về chúng xem sao nhỉ? và cố hết sức để yêu chính bản thân mình.”

Dù Park Jae Won có hư cấu thế nào, thì anh ta, hành động và lời nói của anh ta, lại giống như đại diện của bản ngã khác của chính mình, bản ngã luôn đứng ở ngoài cuộc, hiểu chuyện, luôn ở đó, sẵn sàng bao dung, chở che, yêu thương vô điều kiện cái tôi bướng bỉnh, cứng nhắc và đang bước đi trên con đường tìm kiếm chính mình này.

Sau mỗi biến cố, mỗi vấp ngã, hãy trở nên dũng cảm và mạnh mẽ hơn. Học cách đối mặt với sự thật, nói ra sự thật dù nó có khó khăn cỡ nào, như cách mà Lee Eun O mất hàng năm trời chỉ để thừa nhận một sự thật 2 câu với hai người bạn thân. Hãy biến một nửa của mình thành Park Jae Won, để từ tốn yêu thương, kiên nhẫn, bao dung với chính bản thân.

Có lẽ, nếu không có ai khác đưa tay cho bạn, thì vẫn còn chính bạn sẽ cứu chính bản thân mình! 

Đó là chặng đường tìm kiếm chính bản thân bạn trong tình yêu. 

Bạn có tự tin vào bản thân mình, yêu thương chính bản thân mình để chân thành bước vào một mối tình, đơn giản trao trái tim mình, mở lòng với người khác ? 

Một mặt rất khao khát được yêu, nhưng mặt khác lại sợ hãi, kể cả khi ai đó chủ động thể hiện với bạn, bạn cũng lại từ chối. Bạn thích thầm một người nhưng khi người ta thích bạn, bạn lại bỏ chạy? 

Bạn có đang sống trong cái lồng mà chính bạn đã tạo ra? Chiếc lồng an toàn, chiếc lồng nhẹ nhàng, không tổn thương, không đau đớn, không cho đi, cũng không nhận lại. Có thể, bạn vẫn có thể một mình ôm nỗi cô đơn ấy, nhưng nếu bạn nhận ra, chỉ cần đừng úp mặt vào gối, chỉ cần ngẩng lên, là sẽ có người đang hướng về phía bạn, bạn đã sẵn sàng mở cánh cửa ấy chưa? 


Các cô gái chàng trai trong bộ phim này đã dạy ta điều gì?

Ai cũng xứng đáng được yêu!

Không có ai là hoàn hảo.

Đó chính là cuộc sống.
Có phải bạn cho rằng, chỉ người đẹp trai, xinh gái, tài giỏi; chỉ có họ mới có quyền được người khác nắm tay và nâng niu? Trên đời này, không có ai thực sự hoàn hảo, ai dù ít hay nhiều cũng sẽ có vấn đề của riêng họ. Cũng như bản thân bạn, bạn có thể nhạy cảm hơn bất cứ ai, nhưng bạn có thể hiểu trái tim người khác hơn ai hết. Bạn có thể không giàu có, cũng chẳng ưa nhìn như bao người, nhưng ít nhất, bạn sống ngay thẳng và đàng hoàng. Có thể bạn không giỏi giao tiếp, nhưng bạn lại rất chu đáo. Mỗi người đều có một số điểm tốt, những điểm đó cũng đủ để thu hút người khác. Người yêu bạn, họ sẽ yêu tất cả mọi thứ của bạn.
Trên thực tế, dù bạn đảm đang hay không giỏi việc nhà, sẽ có một người thích bạn và chỉ yêu bạn. Dù bạn có tốt đến mấy thì vẫn sẽ tồn tại những người không coi bạn ra gì, đồng thời, dù bạn xấu đến đâu thì vẫn có người yêu bạn thật nhiều.

Chỉ cần bạn mở lòng, chỉ cần bạn chấp nhận, chỉ cần bạn hành động mà thôi!

Ai cũng luôn xứng đáng được yêu thương. Đừng chối bỏ bản thân, đừng ghét bản thân mình, có thể bạn phải mất thời gian đi tìm chính mình, nhận ra giá trị của bản thân và nếu không tìm thấy thì bạn cũng sẽ có thể tạo ra vị trí của mình trong thế giới rộng lớn này, trong lòng của người khác, ghi dấu ấn cuộc đời mình trong cuộc đời ai đó.

3 nhận xét:

thích vô danh nói...

Bài viết đọc rất thấm, cách nhìn cũng khá lạ

Mèo lang thang ngày mưa nói...

Chúng ta luôn đi tìm tình yêu trong ta và với người xung quanh mà bạn nhỉ ^^

Katie nói...

rất hay, mình cảm ơn bạn rất nhiều, đã xem phim 1 lần và xem lại lần thứ 2.