Thứ Hai, 2 tháng 9, 2019

Năm đầu tiên trên đất Pháp

Một năm đã qua trên đường

Em của bây giờ cũng đã khác 


Chưa đủ tròn 1 năm, kể từ khi mình lê lết từ Việt Nam qua Pháp, từ gái nhà lành thành gái bất lương :)) Nhưng, cảm hứng dâng trào, ngẫm nghĩ về cuộc đời, trong một lần đợi xe trong 4 tiếng đêm mưa và giờ đây, lần thứ hai viết tiếp, trong nỗi buồn man mác và sự tiếc nuối phải rời thành phố đầu tiên mình đã sống trọn 1 năm kể từ khi đặt chân tới Pháp, thấy một sự dài rộng mênh mông của màn đêm, cũng như nghĩ tới những tấm lòng  mình đã gặp, quyết định dành thời gian ấy, ghi lại đôi dòng của cuộc đời mặn mà đôi chút của mình. 

Dù cung đàn buồn hay vang, mình cũng cảm thấy hoàn toàn vui với một năm qua, vì vậy, mọi người dù ủng hộ hay can ngăn quyết định của mình khi lại xách ba lô lên và đi (lần này là thêm valise to đùng đoàng, dù mình đã cố hướng tới sống tối giản rồi đó) :))) thì cũng có thể thoải mái lắng nghe câu chuyện đời tui và biết đâu, những tiếng lòng lại tìm thấy nhau. 










Thứ Sáu, 10 tháng 5, 2019

Rừng Na - Uy Sự lãng mạn bi kịch dưới góc nhìn tâm lý




“Chuyện gì sẽ xảy ra khi con người mở lòng mình ra?" - “Họ sẽ thấy tốt hơn.”

“Dù cậu có cố gắng đến đâu, người ta vẫn thường đau khổ khi đã đến lúc.”


“Tôi vẫn luôn thèm được yêu. Dù chỉ một lần thôi. Tôi muốn biết được yêu đầy phần mình nó ra sao, đầy đến mức không thể chịu được nữa ấy. Chỉ một lần thôi.” 

“Bởi vì chúng ta phải trả lại cho thế giới những gì ta nợ… Nỗi đau của sự trưởng thành. Ta đã không trả giá khi ta phải trả và giờ thì đã đến hạn cuối.”

“Những gì tôi cảm nhận về cô ấy là một mớ xúc cảm hỗn độn. Nó tự đi và đứng, sống và thở và rung động và khuấy đảo tôi từ gốc rễ con người tôi.”

“Nhưng có ai dám bảo chỉ thế mới là tốt đẹp nhất đâu? Cho nên cậu cần phải chộp lấy bất kì cơ hội hạnh phúc nào mà cậu có, và đừng áy náy vì người khác nhiều quá. Kinh nghiệm của tôi là chúng ta chỉ có độ hai hoặc ba cơ hội như thế trong đời và nếu để lỡ thì sẽ phải ân hận cho đến chết vậy.”

“Tất cả chúng ta đều là những con người không hoàn hảo sống trong một thế giới không hoàn hảo.”

(Trích Rừng Na uy)

Thứ Năm, 2 tháng 5, 2019

Cảm nhận phim The edge of seventeen


Lâu rồi, mình không viết, vì thực sự bận, nhưng cũng vì, tâm mình không còn yên bình cho những con chữ. Thi thoảng mình cũng xem phim, nhưng chẳng còn đào sâu vào phân tích cảm nhận cho sâu sắc nữa chứ :) Hôm nay, coi như mình muốn hoàn thành nốt câu chuyện này, chỉ vì, đôi lúc những điều gợi nên cảm xúc cần được nói ra, và dành cho những ai muốn cùng đồng cảm với mình thôi, khi mà chẳng có lấy 1 bài viết nhìn nhận chi tiết và sâu sắc về bộ phim, như nó đáng được.

Tất nhiên, vẫn tha thiết dưới góc nhìn tâm lý và tình cảm.

Bộ phim The edge of seventeen được dịch ra tiếng việt là tuổi trưởng thành, nhưng mình thấy cái tên ẩm ương tuổi teen cũng hợp với bộ phim lắm, nghe cái tên thôi là đủ hiểu về chủ đề của bộ phim, nói về những nỗi lòng rối loạn của tuổi trẻ rồi, khá giống với Lady bird, nhưng hình ảnh và âm nhạc của phim không xuất sắc được như vậy. Bộ phim có điểm u uất hơn, khi còn là một câu chuyện thực sự về trầm cảm ở tuổi mới lớn, không chỉ là sự nổi loạn của một cá nhân.