Hôm rồi, trong một ngày rảnh rỗi mà tự muốn thưởng cho bản thân một mình vui chơi, mình ghé vào rạp phim, vắng hoe bóng người, xem một bộ phim bất kì, chẳng hiểu vì sao chọn nữa, nhưng hóa ra cuối cùng lại là phim kinh dị hay là trinh thám, cảm giác cũng khá giống khi xem Thiên Nga đen Black Swan 2010, chẳng biết có được gọi là kinh dị không nữa. Còn phim này, xem xong mà ra ngoài đầu óc vẫn đảo điên với trò chơi âm thanh tần số của đạo diễn, mức độ kinh dị dù là nhẹ nhàng không hù dọa lắm.
Nhưng thực sự mình vẫn ngạc nhiên và thích thú trước bộ phim kinh dị này của Pháp, bình thường trong suy nghĩ của mình phim Pháp khá nhàm chán và văn vẻ cơ.
Ngoài ra, cũng có một bộ phim kinh dị khác trùng tên tiếng anh Black Box được sản xuất năm 2020, cũng rất đáng xem, xem mà sợ hãi như hồi xem Get out vậy.
Sau Người đàn ông lý tưởng (2014) , Yann Gozlan tái hợp với Pierre Niney trong Boîte Noire. Một bộ phim kinh dị mới nói về thế giới hàng không. Nói về phim ảnh chơi về âm thanh như vậy, không thể không nghĩ đến bộ phim xuất sắc của Antonin Baudry, Le Chant du loup - Song of the Wolf (2019)
Với BLACK BOX , Yann Gozlan dường như cũng đang đi một con đường tương tự - cuộc chơi của âm thanh: con đường quanh co và mê cung của cuộc truy tìm sự thật trong một thế giới che giấu.
Một vụ rơi máy bay? Tai nạn, tấn công hay âm mưu? Chuyện gì đã xảy ra thế ? Sự thật có nằm trong "hộp đen"?
Một cốt truyện được trau chuốt kỹ lưỡng, một anh hùng đáng mến, những khúc quanh co, tất cả được quay mà không rườm rà khó chịu, một công thức chiến thắng cho một bộ phim kinh dị xuất sắc.