Có thể cái tên này không đặc biệt ấn tượng với bạn, bạn cũng chẳng hiểu được, sao lại là bên lề, tại sao lại ngoài cuộc?
Thực sự, khi tiếp xúc với những người yếu thế và khuyết tật, bạn mới hiểu được cảm giác bên lề ấy, họ không như người bình thường, họ thiếu những điều người bình thường có, nhưng họ lại cũng có những đặc quyền khác người thường, điều đó làm họ khác người. Người phải ngồi xe lăn và người đến từ khu ổ chuột thành phần ngoài xã hội, cả hai đều có những khó khăn để có thể sống tốt và hòa nhập vào xã hội mà đang và đã gạt họ ra như một sinh vật bình thường.
Có những khoảnh khắc bất lực mà chính bạn, nếu không ở trong hoàn cảnh đó thì không cảm nhận được, nhưng một khi đã hiểu thì bạn sẽ rất đồng cảm và thấy được cảm giác xúc động mà bộ phim mang lại.
Philippe giàu có, bị liệt tứ chi, tìm kiếm một người chăm sóc mới. Driss, một thanh niên người Senegal mới ra tù, sau đó đi phỏng vấn xin việc nhưng chỉ để được ký vào một tờ giấy để được trợ cấp thất nghiệp. Không có kinh nghiệm, cũng chẳng có mong muốn làm việc nhưng cuối cùng anh lại được Philippe chấp nhận.Ngay từ khi bắt đầu, tại sao Philippe lại nhận Driss, một thanh niên không đáng tin làm việc? Có lẽ chỉ vì có mỗi Driss coi ông như một người bình thường, không phải một người tàn tật đáng thương!
Trải nghiệm cá nhân của mình trong làm việc với người yếu thế, thì Driss thật sự là một người xứng đáng. Có một buổi học chúng mình có được nói chuyện với một nhân chứng bây giờ là người tàn tật sau tai nạn, cô không đi lại được và hoàn toàn phải nhờ sự trợ giúp cho mọi việc ngoại trừ nói và viết. Cô ấy vẫn đi học là làm giảng viên diễn thuyết. Dù cho cô ấy có giỏi giang và cố gắng như thế nào, vẫn có một bạn trong lớp giơ tay hỏi, "Bạn có ổn không? Tôi không biết làm sao mà bạn có thể sống được với tất cả những điều này, làm sao mà bạn có thể sống được vậy?". Thực sự lúc nghe câu đó, mình đã sock, rất sock, tại sao bạn có thể hỏi một ai đó rằng, sao mày vẫn sống được với một đống bùi nhùi hỗn độn như thế vậy?
Tại sao vẫn còn sống?
Tại sao thế?
TẠI SAO LẠI KHÔNG SỐNG ĐƯỢC?
Việc bạn đang rất khó khăn, ngập trong đống bùi nhùi, có xuất thân hèn kém, hay có quá khứ tồi tệ, vậy thì sao, tại sao lại không sống được, tại sao lại không thể sống và cố gắng trong hoàn cảnh tồi tệ?
Có những người, sẽ chỉ luôn nhìn vào kết quả, mà không quan tâm tới việc người khác phải cố gắng, đau khổ nhưng vẫn sống như thế nào.
Không phải thế giới luôn có một Driss đối xử bình đẳng với tất cả mọi người, từ người đàn ông giàu có tàn tật đến người mẹ lạnh lùng đau khổ, đến đứa em hư hỏng đánh nhau, với anh, ai cũng là người đáng được yêu thương. Cũng không phải luôn luôn có một Philippe, luôn thấu hiểu cho người khác, chấp nhận, cởi mở và thoải mái với những điều khác lạ.
Một bữa tiệc sinh nhật "nhàm chán" của giới quý tộc, Driss đã mở bài hát và nhảy, điệu nhảy nổi tiếng của Michael Jackson, một bữa tiệc cảm động và vui vẻ có thể truyền cảm hứng tới tất cả mọi người.
Philipe là 1 người đàn ông da trắng thượng lưu một doanh nhân thành đạt, có trí tuệ nhưng lại bị liệt toàn thân vì gãy 2 đốt sống cổ lúc chơi môn thể thao dù lượn mạo hiểm." Tôi được dạy để đứng trên đầu của những người khác!” Nhưng bên trong ông là một con người tuyệt vọng với những nỗi niềm chất chứa của một người giàu có nhưng bất lực với cuộc sống.
Driss là 1 người đàn ông da đen, kiểu dân dưới tầng đáy xã hội điển hình ở Pháp, sống nhờ vào tiền trợ cấp thất nghiệp từ chính phủ, không công việc, không ước mơ, không học thức, vào tù ra tội dễ như trở bàn tay, mẹ anh cũng chẳng quan tâm anh biến mất lúc nào và cũng chẳng chào đón anh về nhà làm gì. Nhưng ở Driss là bản năng mạnh mẽ, cố gắng sống sót đầy mạnh mẽ.
“Đôi khi, bạn phải bước vào thế giới của một ai đó để nhận ra điều bạn đang thiếu trong chính thế giới của mình…”