Thứ Sáu, 26 tháng 1, 2018

Tại sao tôi lại viết





Tôi thích viết, rất nhiều, từ nhỏ đã vậy, tôi muốn trở thành một nhà văn, một nhà biên kịch, hoặc một đạo diễn,....và rồi, tôi lựa chọn học tâm lý, tôi chẳng viết mấy, nhưng tôi hiếm khi nuối tiếc hay hay hối hận vì những gì tôi đã chọn, giờ đây, tôi quay lại viết, vì tôi nghĩ, đã đến lúc, sau quá trình tìm hiểu chính mình, giờ tôi có thể viết về chính mình, như một bài tốt nghiệp của một chặng đường, để rồi tiếp tục tôi sẽ bước tiếp. Tôi chỉ sợ mình không có đủ thời gian, vì tôi đang sống trong thời đại mọi người đều chạy rất nhanh, rất vội, rất bận, và tôi cũng không nằm ngoài guồng quay đó.

Tôi cũng vô tình, thông qua quá trình viết, đôi khi là mấy dòng cảm nhận, tôi đã gặp những người bạn, những người bạn đúng là hợp với khía cạnh tâm giao và sách vở, có người tôi biết, có người không, có người chỉ là thích thì bỗng nói cùng, còn lại không nói chuyện gì, họ không tò mò về tôi, mà tôi cũng không tò mò về họ. Vô tình, những cuộc gặp gỡ, chỉ như gió mây thoảng qua, nhưng mang theo âm thanh xào xạc, mang theo mùi hương của nơi khác, mang theo ánh nắng của chân trời khác. Tôi vẫn mong, sẽ vẫn gặp mọi người. 

Tôi vẫn đang đi tìm ý nghĩa cuộc đời mình, vì vậy tôi suy nghĩ, tôi suy nghĩ tức là tôi tồn tại, tôi đã có những trải nghiệm để tin như vậy. Thử không suy nghĩ gì đi, như vậy ta mới biết được, trải nghiệm là một chìa khóa tốt.

Tôi ước mơ rằng bàn chân của tôi, đôi tay của tôi và trí óc của tôi sẽ đưa tôi đến nhiều vùng đất mới, chân trời mới. 

Tôi không biết mình có kiên nhẫn và có thời gian viết, suy nghĩ như tôi muốn không, nhưng tôi vẫn mong mình sẽ không bỏ cuộc.

Không có nhận xét nào: